top of page
Writer's pictureHoa Le

TUỔI TRẺ

Vừa ngủ dậy, thấy tin nhắn “chị có họp buổi hôm nay không ạ? buổi đầu xa chị đấy” tôi vội vàng gọi điện về nhà và nhìn thấy các gương mặt thân yêu trẻ trung- những người đã đồng hành với tôi hơn hai năm qua trong quá trình xây dựng “tổ ấm” cho các gia đình có con tự kỷ. Lòng tôi bỗng thấy ấm áp, dù ngoài kia là cái lạnh 9 độ của Scotland.


Các bạn ấy còn rất trẻ, tuổi đời trung bình chỉ khoảng 26-27, nhưng lòng nhiệt tình, đam mê các bạn đang hàng ngày mang đến cho các bé tự kỷ và cha mẹ chúng không hề nhỏ, và tôi biết mình thật may mắn. Một mình tôi đã chẳng thể làm được gì.


Công việc của các bạn hàng ngày nghe thì có vẻ đơn giản: vào phòng chơi với trẻ và tập huấn/tư vấn cho cha mẹ. Nhưng để có thể thực hiện được hai điều này là cả một quá trình chuẩn bị với không biết bao nhiêu công đoạn. Từ việc tiếp cận các gia đình có con tự kỷ và thuyết phục được họ tới thử học với con mình một buổi do bạn “phát thanh viên” đầy năng lượng của chúng tôi phụ trách, cho tới việc chuẩn bị cho buổi học đó. Sau đó nếu cha mẹ đồng ý tham gia chương trình thì chuẩn bị các thủ tục nhập học, do bạn quản trị viên vô cùng cẩn thận và hết lòng với công việc thực hiện, nếu không có em chắc tôi không thể thanh thản ngồi viết những dòng này.


Các công việc còn bao gồm chuẩn bị phòng chơi, việc này mất khá nhiều thời gian, vì mỗi bé có các sở thích và các vấn đề giác quan khác nhau, và vì có nhiều bé chỉ học vài giờ một tuần, nên đòi hỏi các bạn trẻ của tôi phải vô cùng linh hoạt và thường xuyên thay đổi đồ chơi trong các phòng, chưa kể đến việc phải dọn rửa tất cả đồ chơi hàng tuần. Cứ mỗi tuần, đồ chơi lại cần được thêm vào hoặc bớt đi tuỳ theo các trò chơi mà các bạn thiết kế cho tuần đó với từng bé, chúng tôi rất may mắn có một tư vấn viên say mê các trò chơi trẻ em và luôn giúp các bạn còn lại với nhiều ý tưởng tuyệt vời.


Tập huấn/tư vấn phụ huynh không chỉ đòi hỏi việc truyền đạt kiến thức, những kiến thức mà đến giờ tôi tin là các bạn Tư vấn viên đã thuộc nằm lòng cộng với những gì các bạn có được từ thời gian trong phòng chơi với trẻ suốt hơn hai năm qua. Tôi khâm phục ở các bạn trẻ này khả năng LẮNG NGHE VÀ SỰ ĐỒNG CẢM các bạn ấy đem lại cho cha mẹ. Hầu hết các bạn chưa có gia đình, thế nhưng lại có thể hoàn toàn thuyết phục được cha mẹ. Lúc đầu tôi cũng hơi lo vì các bạn ấy còn trẻ quá, nhưng lo lắng đó đã không thật sự cần thiết. Mà hình như tuổi trẻ lại có những lợi thế vì họ không bị bó buộc vào một khuôn mẫu nào cả, và dễ dàng đem lại cho phụ huynh những niềm tin mới thay thế cho những niềm tin đang làm họ gặp nhiều khó khăn.


Một điều khác tôi vô cùng tự hào về các bạn trẻ của mình là thái độ của họ trong phòng chơi, đó chính là lý do trẻ khi đến với chúng tôi hầu hết không chịu về, và là lý do để sau một thời gian thường thấy trẻ đến gần một bạn và nói “con muốn cô/chú chơi với con” hoặc ôm hôn các cô/chú, những điều có thể là rất bình thường với các trẻ khác, nhưng với trẻ đặc biệt, chúng thật quý giá!


Có bao nhiêu người trẻ tiếp xúc với các bạn nhỏ đặc biệt hàng giờ đồng hồ mỗi ngày, sẵn sàng chịu để các bạn ấy đánh, nhổ, ném đồ vào người, chịu nghe các bạn ấy nói không ngừng nghỉ hoặc khóc, la hét... với một sự THOẢI MÁI VÀ HOÀN TOÀN HIỆN DIỆN?


Có bao nhiêu bạn trẻ ngoài kia sẽ chịu ngồi nghe các cha mẹ nói về các nỗi khổ vì con, vì gia đình nhỏ và lớn của họ, những gì có vẻ không liên quan đến công việc, mà KHÔNG HỀ PHÁN XÉT?


Tôi nghĩ là không nhiều.


Xin được bày tỏ lòng biết ơn đến tất cả các bạn, những cộng sự trẻ của tôi.


Hoa Le

11 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page