top of page
Writer's pictureHoa Le

TIẾNG CƯỜI

Hầu hết các phụ huynh có con đặc biệt đăng bài, video hoặc ảnh của các con trên Facebook khi các bé làm được một việc gì đó thành công: chơi đàn, vẽ những bức tranh đẹp, biết nói, hát, lắp được một mô hình, biết làm việc nhà…nhưng một người mẹ mà tôi hân hạnh được biết trong 2 năm trở lại đây đã đăng lên video các trò chơi tương tác giữa chị và anh chồng với hai con, một trong hai con chị đã từng có đầy đủ các dấu hiệu của tự kỷ: không tương tác không giao tiếp với mọi người, có các hành vi lặp lại, nhưng bây giờ các dấu hiệu đó đã hoàn toàn hết. Điều đặc biệt nhất của những video : “Chỉ đơn giản là chơi như một đứa trẻ” của chị là chúng đầy ắp TIẾNG CƯỜI, những tiếng cười sảng khoái và tự nhiên của cả cha mẹ lẫn các con.


Tôi cứ suy nghĩ mãi, trong gần 100 gia đình chúng tôi cùng đồng hành, điều gì làm cho con chị thay đổi lớn đến như vậy, và càng làm việc với nhiều gia đình tôi càng nhận ra rằng chính những tiếng cười đầy năng lượng yêu thương và bền bỉ từ ngày này qua ngày khác của hai vợ chồng chị đã đóng góp phần không nhỏ.


Thực ra khoa học thần kinh cũng giúp chúng ta giải thích điều này, những cha mẹ yêu thương cuộc sống, yêu thương nhau, họ sẽ cười nhiều hơn và thoải mái hơn khi ở bên các con, làm như thế họ đem lại cho con mình những dấu hiệu an toàn nhất, dễ dàng giúp cho hệ thần kinh tự chủ của con được trở về trạng thái giao tiếp xã hội, khi đó con họ có thể tương tác và học giao tiếp một cách tự nhiên.


Việc có một đứa con đặc biệt làm cha mẹ căng thẳng và khó giữ được tình yêu với cuộc sống, ảnh hưởng đến mối quan hệ của chính họ, và có thể từ lúc con được chẩn đoán với những trải nghiệm hàng ngày đầy thách thức thì những tiếng cười giảm dần và đến một lúc mất hẳn. Nhưng cũng có những cha mẹ, thường là người cha, thừa hưởng một nền giáo dục nghiêm khắc từ thế hệ trước hoặc do tính chất quan trọng của công việc, vị trí trong xã hội làm họ không thể thư giãn và hưởng thụ những thời gian ở bên gia đình của mình, thậm chí có những người đã làm cha mẹ nhiều năm nhưng chưa bao giờ thật sự vui đùa với con cái của mình.


Trước đây chúng tôi tập trung chính vào các kỹ thuật chơi và thường đòi hỏi cha mẹ phải dành nhiều thời gian chơi với con hơn, nhưng bây giờ thì hiểu rằng điều cha mẹ cần làm trước hết là tập trung vào mối quan hệ của chính mình (nếu có thể) và vào việc mang lại càng nhiều tiếng cười càng tốt trong gia đình của họ.


Thích Nhất Hạnh đã nói “Món quà lớn nhất của con cái chính là hạnh phúc của cha mẹ”. Những tương tác đầy tiếng cười trong gia đình các bạn chính là động lực lớn nhất để cho con bạn muốn tương tác và giao tiếp xã hội.


Hoa Le

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page