Hành trình can thiệp cho con đặc biệt thường là rất dài, phải tính theo năm hay ít nhất là nhiều tháng, và cũng có khi là cả một đời làm cha mẹ. Và trong quá trình đó, một điều cần thiết mà cha mẹ làm là đặt ra những mục tiêu phát triển cho con mình.
Nếu như đã hơn một lần con bạn đạt được một số mục tiêu nào đó mà bạn đã đặt ra, như con nhìn mẹ, con gọi “mẹ ơi”, con tự đi vệ sinh, con đánh vần từ đầu tiên... khi những điều đó xảy ra bạn cảm thấy vô cùng hạnh phúc đúng không? Bạn thường hạnh phúc trong bao lâu? 1 giờ?, 1 ngày? cứ cho là 1 tuần liền hay thậm chí là 1 tháng. Nhưng quãng thời gian bạn đã dành để đồng hành cùng con cho tới lúc con nhìn, con gọi, con đi vệ sinh, con đánh vần thường dài hơn 1 tháng rất nhiều, đó là điều mà tôi tin rằng đang xảy ra hầu như trong mọi hành trình can thiệp.
Với một số cha mẹ thậm chí những phần thưởng này trở nên bình thường gần như ngay sau khi họ nhận được chúng, vì họ cần hướng ngay tới những mục tiêu tiếp theo. Tôi thật sự trân trọng nghị lực của họ.
Bạn thân mến, những mục tiêu của cuộc sống sẽ giúp cho chúng ta nhìn thấy con đường, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu thay bằng việc chăm chăm hướng tới mục tiêu, chúng ta tập trung vào việc TẬN HƯỞNG TỪNG TRẢI NGHIỆM TRÊN CON ĐƯỜNG đó?
Chắc chắn rằng quãng thời gian hạnh phúc của bạn sẽ dài hơn rất rất nhiều. Bạn sẽ thấy mình hạnh phúc từng giây phút ở bên con, với từng trò chơi bạn chơi với con, từng bước chân bạn đi bộ cùng con, từng nụ cười của con hay bất kỳ điều gì khác con làm. Sẽ có hàng trăm hàng ngàn điều con làm mà bạn thấy hạnh phúc chứ không chỉ một cái nhìn hay một tiếng gọi mẹ ở đích đến.
Tôi đã nghe/đọc câu nói nổi tiếng của thầy Thích Nhất Hạnh “Hạnh phúc là con đường” không biết bao nhiêu lần, nhưng hôm nay khi ngồi soạn về tư duy cho cha mẹ thành công tôi mới “ngộ” ra ý nghĩa quá tuyệt vời của nó. Con đường luôn dài hơn đích đến, mong bạn có thể tận hưởng từng bước chân trên hành trình cùng con!
Hoa Le
Comments