Con tôi học trường nội trú, năm nay có cô giáo phụ trách nhà ở (housemistress) mới, tên là Mrs. J, hôm qua tôi hỏi con “Cô J thế nào con”? Nó bảo: cô dễ thương lắm mẹ ạ, cho nên chẳng có ai nổi loạn cả. Trong khi mấy năm trước cô T phụ trách thì đã có rất nhiều học sinh có vấn đề vì cô nghiêm khắc.
Tôi nghe con nói và cảm thấy có gì đó hơi sai sai, hay ít nhất là không thấy giống những gì mà hầu hết mọi người nghĩ về giáo dục từ trước tới nay, đáng lẽ thầy cô nghiêm khắc thì học sinh phải ngoan ngoãn chứ? Học sinh nổi loạn vì thầy cô nghiêm khắc hay thầy cô phải nghiêm khắc vì sợ học sinh nổi loạn? Nếu thay vì nghiêm khắc, các thầy cô tìm cách để học sinh cảm thấy thoải mái thì điều gì sẽ xảy ra?
Tôi nhớ rất rõ câu chuyện cảm động của nhà giáo, tiến sĩ Nguyễn Văn Hoà, người thầy đã “cứu” các bạn học sinh cá biệt (vì cầm dao đánh nhau trên đường phố) bằng việc bảo lãnh cho các bạn ấy khỏi bị đuổi học. Thầy đã đến nhà từng bạn để tìm hiểu và cuối cùng bằng tình thương yêu và sự chân thành của mình, thầy đã cảm hoá các bạn ấy thành những học sinh chăm chỉ ngoan ngoãn, tất cả đều đã tốt nghiệp phổ thông cách đây hơn 20 năm.
“Teaching in Progress” là một trang web nơi các thầy cô giáo khắp nơi trên thế giới trao đổi thông tin về cách quản lý học sinh trong trường học. Trong một thời gian dài, các thầy cô hầu hết đều dùng behavior chart (các bảng đánh dấu hành vi) để quản lý hành vi của học sinh thông qua phần thưởng hoặc hình phạt. Thật may mắn là những năm gần đây, nhiều người trong số họ đã thống nhất loại bỏ những bảng đánh dấu đó và tập trung vào việc xây dựng mối quan hệ với học sinh.
Mong tất cả các thầy cô giáo của chúng ta cũng hiểu được như họ, rằng: “Children don’t care what we know until they know that we care/Trẻ không quan tâm bạn biết những gì cho tới khi chúng biết bạn quan tâm đến chúng”.
Hoa Le
Comments