top of page
  • Writer's pictureHoa Le

CHƠI DỄ HƠN GIẢI QUYẾT XUNG ĐỘT


Đến giờ phải đi ra ngoài, con bạn vẫn đang vui vẻ chơi trò chơi của nó. Con bận làm việc của nó, cho ô tô chạy hoặc một thứ gì khác. Bạn đang đứng ở cửa, cầm ba lô của con nói: "Nào, đã đến lúc phải đi", và bạn bắt đầu căng thẳng. Bạn la mắng, cằn nhằn, hoặc làm điều gì tương tự với mức độ căng thẳng đang dâng lên của mình. 
Thay vì bực bội, bạn đặt ba lô xuống, bước đến chỗ con, xoa nhẹ vào vai con và nói: “Này, bố/mẹ thấy con đang chơi ô tô, mình đua nhé. Bố/mẹ sẽ đi xe đỏ, con đi xe xanh, chúng ta hãy đua xe ra phía cửa”. Có thể bạn sẽ phải bò trên sàn để đến cửa, nhưng bạn sẽ đến được nơi có cái ba lô của con cùng với con, và đặc biệt là với một đứa con vui vẻ, hạnh phúc, rất nhiều khả năng nó sẽ đi cùng bạn mà không phàn nàn gì”

Trên đây là một ví dụ chứng minh “chơi dễ hơn giải quyết xung đột” của Sarah Moore, một huấn luyện viên làm cha mẹ và đã tốt nghiệp Improvisational Comedy School (Trường hài kịch ứng biến - lần đầu tiên tôi nghe đến khái niệm này), đồng thời là một chuyên gia về chơi và viết bài cho rất nhiều tạp chí làm cha mẹ quốc tế.


Với tôi, chơi là cách tuyệt vời nhất để kết nối với trẻ. Khi tôi mới bắt đầu học trị liệu tương tác giữa cha mẹ và con cách đây hơn 10 năm, người giám sát của tôi lúc bấy giờ luôn lấy hình ảnh “bình xăng” ra để nói về nhu cầu của trẻ với sự chú ý tích cực từ cha mẹ chúng. Cô nói rằng chơi chính là giúp trẻ đổ vào bình xăng các trải nghiệm kết nối và xây dựng lòng tin với người lớn. Khi bình đầy, chúng ta đã có sẵn nhiên liệu để sử dụng cho trường hợp cần đưa ra các giới hạn hay giải quyết các xung đột, thách thức.


Chúng ta đều biết rằng chơi chính là công việc của trẻ nhỏ, giúp trẻ thực hành các kỹ năng giao tiếp, nhận thức, giải quyết vấn đề, tương tác quan hệ, chức năng điều hành… Tuy nhiên có thể nhiều cha mẹ không biết rằng CHƠI GIÚP CHO VIỆC NUÔI DẠY CON DỄ DÀNG HƠN. Chơi giúp trẻ giảm bớt căng thẳng và giúp trẻ cư xử tốt hơn. Daniel Siegel và Tina Bryson, những chuyên gia nổi tiếng về tâm thần trẻ em đã giúp chúng ta hiểu rằng sự gắn bó an toàn của trẻ (nền tảng của sự phát triển, đặc biệt là phát triển xã hội và cảm xúc) đến từ việc chúng được nhìn (seen), được an toàn (safe), được yên tâm (secure), và được làm dịu (soothed). Chơi đem lại cả bốn thứ đó qua cách chúng ta đi vào thế giới của chúng. Chơi xoa dịu bởi vì các trò chơi giúp xoa dịu hệ thần kinh của trẻ. Vui chơi là để giúp trẻ yên tâm tương tác với thế giới và cảm thấy an toàn với môi trường của mình.


Thực ra chơi không quá khó hay mất quá nhiều thời gian như nhiều cha mẹ nghĩ. Chơi để kết nối không đòi hỏi nhiều thời gian, nó chỉ đòi hỏi sự “TẬP TRUNG”. Chúng ta đang sống trong một thế giới với “hội chứng” sao nhãng kinh niên. Các nghiên cứu đã cho thấy rằng, chỉ cần 15 phút vào một thời điểm cố định nào đó trong ngày, nếu chúng ta có thể bỏ điện thoại của mình xuống và HOÀN TOÀN HIỆN DIỆN bên con, vui với niềm vui của con, chúng ta đã có thể đổ đầy cái bình xăng đó.


Theo Cô Moore, tất cả những gì chúng ta cần làm chỉ là chú ý đến những gì con chúng ta đang làm trong thời điểm đó. Nếu chúng thích thú với nó, hãy cùng hoà mình với chúng trong trò chơi đó. Nếu đó là một đứa trẻ đang chơi với những chiếc ô tô trên sàn, hãy ngồi xuống và bắt đầu lái một thứ gì đó. Đó là tất cả những gì đứa trẻ cần để cảm nhận rằng: “Ồ, bố mẹ nhìn thấy mình và cảm nhận được mình. Họ hiểu mình. Cuộc sống của mình thật đẹp ”. Đối với một đứa trẻ lớn hơn, khi nó chơi game, thường thì bạn sẽ nói: “Con đang chơi quá nhiều trò chơi điện tử, hãy tắt máy tính đi. Mẹ chán nhìn thấy con chơi máy tính lắm rồi”. Nếu một ngày bạn ngồi xuống bên cạnh con và nói: “Này, nhân vật màu đỏ đó đang làm gì thế?" hay “Con chỉ cho mẹ cách làm thế được không? ” rồi bạn đoán xem điều gì sẽ xảy ra. Trẻ được trở thành gia sư của chúng ta. Chúng có thể xem chúng ta sống cuộc sống của chúng trong những khoảng thời gian ngắn trong khi dạy chúng ta cách làm thế nào để không chết trên màn hình, và đột nhiên chúng ta cho con thấy: "Mẹ hiểu những gì con đang làm". Tất cả chỉ là trò chơi, là sự kết nối và khi đó trẻ (và cả chúng ta) sẽ cảm thấy những niềm vui. Cuối cùng, khi tất cả mọi người cùng vui vẻ, bạn sẽ không cần phải luôn tự hỏi “khi nào con sẽ bùng nổ đây?”


Chỉ 15 phút thôi, bạn thử xem nhé?


Hoa Le

96 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page