Một trăn trở của hầu hết các cha mẹ với những đứa con đặc biệt của mình là “cái gì sẽ xảy ra với con mình khi mình không còn trên đời nữa”, và nó như một nỗi ám ảnh thúc giục họ phải “chuẩn bị” cho tương lai của con: có những người cố gắng kiếm nhiều tiền để sau này thuê người chăm con, có những người cố gắng thử tất cả mọi phương pháp có thể, tìm đến các chuyên gia tốt nhất, kể cả đem con sang Mỹ, Úc, Singapore…với mong muốn con có thể sống tự lập một ngày nào đó.
Tôi có một người bạn có đứa con đặc biệt, trước đây cô vẫn luôn nói rằng chính con cô là động lực để cô và chồng ngày đêm kiếm tiền, họ đã thường không có nhà rất nhiều thời gian vì phải đi công tác và để làm được càng nhiều dự án càng tốt. Con họ đã ở nhà với những người giúp việc từ ngày này qua tháng khác, không may bệnh của bé ngày càng nặng và đến tuổi gần làm được người lớn thì bé đã không qua khỏi. Điều may mắn cho cô bạn tôi là những ngày cuối cùng của bé cô được tự tay chăm sóc con. Nhờ những ngày đó cô đã nhận ra rằng con cần cô và bố của bé ở bên cạnh đến mức nào, cô nói rằng cô thật sự tiếc vì họ đã không dành thêm thời gian ở bên con, và số tiền mà cô và chồng bỏ nhiều năm tháng xa con để kiếm được thì chẳng có cơ hội được dùng cho con nữa.
Thật sự khó để cha mẹ có con đặc biệt có được viễn cảnh, vì luôn bị ràng buộc vào các đòi hỏi hàng ngày của việc làm cha mẹ làm họ dễ dàng quên rằng bất kỳ cái gì đang xảy ra lúc này chỉ đại diện cho một thời điểm. Khi đứa trẻ có vẻ bị tắc trong các hành vi khác thường và còn thiếu nhiều kỹ năng so với trẻ cùng lứa tuổi, có thể sẽ khó tưởng tượng được nó sẽ tiến bộ được trong tương lai. Tệ hơn nữa là một số các chuyên gia hoặc người thân lại đem đến cho họ những niềm tin tước đi hạnh phúc của họ như “tự kỷ là rối loạn cả đời” hay “tốt nhất đẻ thêm đứa nữa đi”.
Tôi chỉ muốn nói với các cha mẹ rằng ngay BÂY GIỜ VÀ Ở ĐÂY các bạn hoàn toàn có thể “chọn” cho mình những niềm tin ngược lại để giúp các bạn hạnh phúc, vì chỉ khi các bạn hạnh phúc, các bạn mới có thể giúp con hạnh phúc. Có rất nhiều chứng cớ cho các niềm tin đó vì rất nhiều đứa trẻ đặc biệt đã trưởng thành và không chỉ sống tự lập được mà còn có những đóng góp làm thay đổi thế giới, chúng đã chứng minh những điều không hề có trong “dự đoán” của các bác sĩ hay chuyên gia.
Tương lai sẽ thế nào nếu như hiện tại chúng ta đầy lo lắng? Có cần thiết phải sống 10 năm (thậm chí 10 tháng?) khổ sở để sau 10 năm đó sẽ có tương lai huy hoàng không? Chưa kể đến việc ai sẽ đảm bảo rằng tương lai huy hoàng đó sẽ là hiện thực?
Hoa Le
Comments